Đường về thôn, nơi mà em có vẻ đẹp duyên dáng bên ven sông, với những chiếc thuyền lướt nhẹ trên sóng nước. Nhịp cầu băng qua, dẫn lối bước đi uốn lượn qua những con ngõ hoa dài. Ngôi nhà cuối xóm của em, mái tranh nâu đẹp, trước nhà có trăng gắn trước và sau. Em có tằm và dâu yêu thương, có cây trầu vấn vương và đào thơm ngát. Một khởi đầu ngọt ngào…
Đường về thôn, nơi mà anh có con sáo ru êm êm trên cánh đồng lúa xanh tươi. Nhịp cầu băng qua, dẫn đến sân rừng xưa thắm hoa trong mỗi mùa. Ngôi nhà của anh, mái lá che phủ, nhưng vẫn chưa nghe thấy tiếng chuông kết hợp của duyên trời. Anh có dâu xanh tươi và ao cá nên thơ. Và trái tim của anh vẫn hát, hát về bao câu mong chờ…
Mỗi đêm, trăng rằm sáng ngời, hội mùa cất tiếng ca, chúng ta cùng nhau xây dựng. Vui mừng đi qua cây cầu tre, dù lòng ta đã yêu nhau. Chúng ta cùng nhau dâng lên màu trăng, mọi người đang mong cầu rằng chúng ta sẽ có một tình yêu từ đầu…
Đường về hai thôn, trong tương lai, đôi lứa uyên ương sẽ vượt qua cây cầu lung linh. Sông êm đềm nói thầm rằng, gương nước chưa phôi pha nhưng chúng ta vẫn hạnh phúc. Trời quê tươi đẹp, sẽ chứng kiến tương lai của những đôi trẻ qua từng thế hệ. Cánh đồng lúa mãi mãi xanh tươi, mướp cà đỏ thắm khắp nơi. Cùng với tiếng hát của trai gái, hát về tình yêu đời…
- Đường về không ngừng, hai thôn cùng bước đi. Chúng ta hân hoan nhận nhau, chúc mừng tình yêu đến từ quê hương…