Lời bài hát “Tháng năm không quên” luôn được tìm kiếm vào cuối năm học, mang đến những cảm xúc lớn lao khi chia tay bạn bè để bắt đầu hành trình mới trong cuộc sống. Tháng năm là thời điểm mà học sinh phải chia tay mái trường mến yêu, bước vào cuộc sống mới. Ca khúc này không chỉ gây sốt trên các bảng xếp hạng âm nhạc, mà còn trở thành hiện tượng trên Tiktok Việt Nam, nơi mà rất nhiều bạn trẻ chia sẻ cảm xúc của mình. Hãy cùng xem MV và lắng nghe lời bài hát “Tháng năm không quên” qua bài viết dưới đây:
Lời bài hát “Tháng năm không quên”
Giờ làm sao để quên tháng năm đó in sâu vào trong tim? Ngày nào đã rong chơi và bỏ quên những âu sầu. Mùa hạ say màu, khát khao những cơn mưa rào thân yêu. Từng ngày vui buồn, những điều chưa kịp nói ra. Những kỷ niệm kia, nhìn ra trời mơ ngày xưa.
Những cánh hoa rơi khắp muôn nơi, lòng ai cảm thấy xôn xao. Những ngày êm ấm bao la ở đây, đường đi phía trước còn chông gai. Trong bão tố cuộc đời, mơ ước vẫn bay cao tận chân trời. Bạn tôi vẫn luôn hiên ngang.
Có những câu ca mà không lời, nghẹn trong phút giây này. Ngày tháng không trở lại nữa, nhưng những nỗi nhớ vẫn phấn rơi. Dòng nhật ký mãi mãi chẳng phai, chỉ mong rằng cảm xúc như ngày đầu tiên. Giờ làm sao để quên tháng năm đó in sâu vào trong tim? Ngày nào đã rong chơi và bỏ quên những âu sầu. Mùa hạ say màu, khát khao những cơn mưa rào thân yêu. Từng ngày vui buồn, những điều chưa kịp nói ra.
Rap:
Sau hôm nay, chút nắng còn vương nơi sân trường. Sau hôm nay, giây phút ấy thật thân thương. Sau hôm nay, tay còn đan lên nhau, bao lời ca khi xa ai vấn vương. Ví cái thời cấp ba là những ngày chưa nhập ngũ. Bạn bè không hẹn, khi nào cũng tụ tập đủ. Muôn ngàn tâm tình, bạn và tôi luôn ấp ủ. Và cất giữ từ những giây phút hay cây bút, ngay cả quyển tập cũ. Đường dài còn phía trước, không sợ chông gai, vẫn cứ bước. Bên nhau, đừng để lãng phí thời gian, vì trời ban cho ta gặp gỡ là hòa chí trời nam.
Có đi thì cũng có đến, có nhớ thì cũng khó quên. Nhưng tình cảm đã trao không thể nào kể tên. Giờ thì làm sao để quên?
Hợp âm bài hát “Tháng năm không quên”
Giờ làm sao để quên [Cmaj7] tháng năm đó in sâu [D] vào trong tim? Ngày nào rong [Bm7] chơi đã bỏ quên những âu [Em] sầu. Mùa hạ [D] say màu, nắng khát khao những cơn mưa [Cmaj7] rào thân yêu. Từ nhau có những [Bm7] thứ ta chưa kịp nói [Em] ra.
Ngập ngừng nhìn ra trời mơ [D] ngày xưa kia. Những cánh hoa rơi khắp [Bm7] muôn nơi, lòng ai cảm thấy xôn [Em] xa. Từng ngày êm ấm bao la [D] ở đây. Đường đi phía trước thêm [Bm7] chông gai, hòa trong cơn [Em] bão. Mơ ước bay cao tận [D] chân trời, bạn tôi vẫn [Cmaj7] hiên ngang.
Có những câu ca dường [Bm7] không lời, nghẹn trong phút [Em] giây này. Ngày tháng không về đây [Cmaj7] nữa, nhưng những nỗi nhớ phấn [D] rơi. Dòng nhật ký mãi [Bm7] mãi chẳng phai. Chỉ mong [Em] rằng cảm xúc như ngày [D] đầu tiên…
Điệp khúc:
[Cmaj7] Sao hôm nay… Có chút nắng còn vương nơi sân trường. [D] Sao hôm nay… Giây phút ấy ơi sao mà thân thương. [Bm7] Sao hôm nay… Tay còn đan lên nhau bao lời [Em] ca khi xa ai vấn vương. Viết cái thời cấp [Cmaj7] ba là những ngày chưa nhập ngũ. Bạn bè không [D] hẹn mà khi nào cũng tụ tập đủ. Muôn ngàn tâm [Bm7] tình, bạn và tôi luôn ấp và cất giữ ủ [Em] từ những giây phút hai cây bút [D] này cả quyển tập [Cmaj7] câu.
Piu piu… [Cmaj7] Đường dài còn phía trước, không ai sợ chông gai, vẫn cứ bước. [Bm7] Bên nhau, đừng để lãng phí thời gian, vì trời [Em] ban cho ta gặp gỡ là hòa chí trời [D] nam. [Cmaj7] Có đi thì cũng có đến, có nhớ thì cũng khó quên. [Bm7] Nhưng tình cảm đã trao không thể nào kể tên. [Em] Giờ thì làm sao để quên…